Một ngày[C]như bình thường thế[D]thôi
Anh vẫn[Bm]bước trên con đường như bao[Em]lần đã qua
Chợt nhận[C]thấy bóng dáng của[D]ai nơi đây vẫn quen[G]thuộc.
Tại sao[C]khi thời gian cứ[D]mãi trôi qua mau
Nụ cười[Bm]kia vẫn luôn nở trên môi[G]người
Mà hình như hôm[C]nay tận[D]sâu trong ánh mắt ấy[Em]buồn.
Hãy[C]nói cho anh[D]nghe được không?
Vì con[B]tim anh vẫn luôn[Em]chân thành
Và chỉ[C]muốn được ngồi ở[D]kế cạnh em[G]thôi
Ở nơi[C]này có[D]anh và[B]mang bao giấc mơ về[Em]em
Lời[C]yêu đầu tiên phải[D]thật dễ[G]thương.
Và[C]có những[D]khi anh thẫn[Bm]thờ ngồi nhớ[Em]em
Rằng[C]mong sao em[D]có thể luôn mỉm[G]cười
Nếu em[C]buồn cứ nói[D]ra, anh sẽ[Bm]mãi ở bên[Em]cạnh
Để[C]lắng nghe những tâm[D]sự của[G]em.
[C]Này, một lần[D]thôi dịu dàng bên[Em]nhau
Biết đâu[C]chừng cả[D]hai sẽ nhớ[Em]nhau
Xin em[C]đừng bận[D]tâm và[Bm]cũng đừng lo[Em]nghĩ
Anh[C]tin một mai, hai[D]ta sẽ hạnh[G]phúc.