Verse:
Chợt bâng[G]khuâng, màn đêm lạnh căm mưa[Bm]rơi.
Dòng ký[C]ức trong anh phiêu[D]du cùng tháng[G]năm
Kìa góc[G]phố, từng hàng cây lá[Bm]đung đưa
Em[C]là ai? Là[D]nắng hay là[G]mưa.
Lạc[C]bước, giữa[D]đám đông tìm[Bm]đôi môi bóng[Em]dáng ai.
[C]Cố giấu hết những[D]phút yếu đuối sâu[G]trong lòng
Dù là[C]mơ thì anh vẫn[D]muốn giữ lấy những[Bm]phút giây đầu[Em]tiên.
Chờ[C]những cơn mưa ngừng rơi, con tim ngừng[D]nhớ em
Chorus:
Làm sao quên[G]mau yêu thương vờ như phai[Bm]phôi
Ngàn nỗi[C]nhớ cô đơn gọi[D]tên mình anh giấu[G]chôn
Vì con tim[G]anh lặng câm nhìn em bên[Bm]ai
[C]Với đôi tay tìm[D]em mà xa[G]vắng[G7 ]
Anh cứ[C]mãi ngu ngơ đợi[D]chờ em, dù[Bm]cho cơn mưa lạnh lùng[Em]rơi
Từng ký[C]ức trong anh nơi[D]này còn vẹn[G]nguyên