[Am]Một mình trong đêm không phải[Dm]aI cô đơn.
[G]Ta đêm nay cứ say ta quên[Am]hết sự đời.
[Am]Mặc kệ ngoài kia có bao[Dm]nhiêu dèm pha.
[G]Tâm ta vẫn yên vui không ganh[Am]đua cuộc đời.
CHO HỌ[Am]GHÉT ĐI EM, CHO HỌ[Dm]GHÉT ĐI EM.
[G]Tâm ta vẫn yên vui không ganh[Am]đua cuộc đời.
Lang thang[Am]bước trong đêm lang thang[Dm]bước trong đêm.
[G]Cô đơn và nỗi đau nó cũng[Am]chẳng là gì.
Verse 1:
Tâm anh[Am]vẫn luôn phải tịnh ở giữa dòng[Dm]đời đầy vạn thính.
Nhưng đẹp[G]trai là phải tỉnh chứ không yêu[Am]ma nó bất kính.
Mới sáng[Am]sớm anh bước ra ngỏ, anh đạp c*c[Dm]chó thật quá nhọ.
Đời của[G]anh giống như chữ "O" , anh hơi sống[Am]khác hơn là bọn họ.
Chắc vì[Am]thế ông già em khó ổng không cho[Dm]quen như vậy mới chó.
Tập làm[G]quen với những điều đó, cuộc sống là[Am]chó còn ta là mèo.
Vì thực[Am]tế nó là con mèo, thì người thiên[Dm]hạ họ gọi là chó.
Nghe tới[G]đây nó hơi khó khó, không biết khi[Am]nào mới được tự do.
Verse 2:
Ê cuộc[Am]đời này thiệt là đẹp, nhiều lúc nó[Dm]đẹp còn hơn ăn dép.
Nên giờ[G]đây anh chọn sống khép, vẫn phải ra[Am]nếp chứ không sao chép.
Anh đã[Am]nói bao nhiêu lần, dòng nhạc của[Dm]anh là nhạc hòa bình.
Em cũng[G]nghe khi chill cần, thì em cũng[Am]biết là bài nhạc tình.
Anh yêu[Am]cây, yêu cỏ, yêu núi, yêu[Dm]rừng và yêu em.
Cũng như con[G]gái như em em thích ăn[Am]hàng và ăn kem.
Người thiên[Am]hạ họ đồn anh đây đa[Dm]tình và lãng tử.
Văn võ song[G]toàn anh đầy đủ hết truyền[Am]kíp của Thủy Hử.
Tiền thân của[Am]anh là thần tiên, miệng đời họ[Dm]gọi anh thằng điên.
Nhưng không sao[G]hết, anh vẫn mĩm cười nhẹ[Am]nhàng lòng an nhiên.