(1)Tình như cơn chiêm [Cmaj7]bao chợt [B]khiến em tỉnh [Em]giấc giữa đêm nào.
[D]Là một hôm [G]em đã thấy [E7]hoài công bao [Am7]tháng năm
em [B7]cùng anh gom góp [Em]những yêu thương [Dbm7b5]này.
Vậy mà [Am]hôm nay đây người xa lạ kia [B]đến lấy.
(2)Thiệt thòi [Cmaj7]riêng em thôi chẳng [B]muốn tin rằng đã [Em]mất anh.
[D]Thầm cầu xin anh [G]sẽ nhớ [E7]cuộc tình hai [Am7]chúng ta
bao [B7]ngày qua em vẫn [Em]cố nuôi mong [Dbm7b5]chờ.
Bạn bè [Am]hay quan tâm rằng tại sao anh [B]quá ơ hờ.
(3)Nhiều đêm em [Em]giấu nước mắt âm [F#7]thầm không để anh [B7]chứng kiến em đau [Em]buồn. [E ]
Em [Am7]buồn vì mình rất [D7]cô đơn bao ngày [G]dài bên anh. [G7 ]
Đường tình em [C]đã náo nức trông [D7]đợi sẽ [Bm7]được cùng anh đi [Em]tới.
Nào ngờ [C]đâu hôm nay riêng [Am7]em lê bước [B]đơn côi.
(4)Thà em câm [Em]nín tắt hết hy [F#7]vọng miễn sao nghe [B7]thấy tiếng anh vui [Em]cười.[E ]
Anh [Am7]cười vì người ấy [D7]biết nói câu [G]mật ngọt hơn em. [G7 ]
Giờ đây em [C]đứng nép bóng bên [D7]đời ngắm [Bm7]anh bước đi bên [Em]người.
Hạnh [Am7]phúc như em và [D7]anh một [G]thời.
(2) (3) (4)
...